Tôi đọc được một bài đăng trên zalo của một người bạn cách đây một tuần, trong bài đăng cô ấy gợi ý mọi người hãy sống đúng với chính con người của mình, với niềm đam mê và những lý tưởng sống của riêng mình, hãy đặt mình vào đúng môi trường của mình rồi mình sẽ thành công theo đúng những gì mình muốn. Trong bài viết của cô ấy, tôi tâm đắt nhất câu mà cô ấy viết “Không phải tất cả con cá đều sống chung một đại dương”. Chính câu nói này làm ý tưởng để tôi viết nên bài viết này.
![]() |
Không phải tất cả con cá đều sống chung một đại dương |
Trước đây, tôi không tự tin trước những người kinh doanh giỏi, tôi thấy họ hay quá, khâm phục họ quá. Tôi cũng thử tập tành kinh doanh để mong có chút dư giả, sống một cuộc sống mà tôi muốn, được đi du lịch để để trải nghiệm những vùng đất mới. Tôi sẵn có thế mạnh thích chăm sóc cây kiểng nên tôi quyết định kinh doanh cây kiểng. Tôi lấy nguồn cây từ một người chị lúc trước làm chung ở phường nhưng giờ chị nghỉ làm về phụ gia đình chồng kinh doanh cây kiểng. Vậy là tôi hỏi ý kiến của chị cho tôi được chụp hình cây của chị rồi đăng lên facebook cá nhân của tôi để bán, nếu có khách mua tôi sẽ gom đơn lên tiệm chị lấy cây về giao cho khách. Thời gian đầu, cuối tuần nào tôi cũng lên tiệm của chị chụp cây kiểng rồi đăng lên facebook bán. Dần dần tôi mua một số cây về bán vì có khi tôi đăng ảnh trên facebook như vậy đến khi có khách mua cây thì trên tiệm chị lại bán hết rồi, một phần vì chụp cây của chị ấy hoài tôi cũng ngại do tiệm cây kiểng này không phải của riêng chị mà của gia đình chồng chị. Cũng có một phần nữa là tiệm của chị ở xa nhà tôi quá, đường đi xe lớn rất nhiều. Việc đem cây về nhà cũng không đơn giản chút nào, phải cẩn thận nếu trong quá trình vận chuyển về nhà mà cây bị gãy tôi sẽ không thể bán cho khách được nữa.
![]() |
Một số cây tôi chụp trên tiệm của chị ấy |
Lúc đầu, có khá nhiều người mua sen đá và cây kiểng của tôi, nhưng đa số mua sen đá tôi thấy phấn kích lắm luôn, nhưng về sau người mua thưa dần. Có trường hợp nhắn tin trên facebook bảo tôi bán cây gì mà sao mau chết quá, mặc dù mỗi lần bán cây kiểng nào tôi cũng đều gửi kèm theo tờ giấy hướng dẫn cách chăm sóc cây hoặc nếu không có giấy hướng dẫn chăm sóc tôi đều nhắn tin riêng trên facebook để hướng dẫn cách chăm sóc cây. Không những vậy mà các cây tôi lấy về xấu quá hoặc bị gãy tôi đều không bán cho khách, xin lỗi khách lần sau nếu khách muốn mua cây nữa khi có cây mới về tôi sẽ giao cây lại cho khách. Tôi buôn bán có tâm lắm, đến mức có khách nhắn tin bảo tôi là “người buôn bán có tâm nhất mà họ từng gặp”.
![]() |
Chuẩn bị giao cây cho khách |
Rồi một ngày nọ, tôi cứ đăng ảnh hoài cũng không ai hỏi mua, một tháng…rồi hai tháng …rồi ba tháng cũng không có ai mua cây. Tôi tổng kết lại quá trình buôn bán của mình, tôi không lời được bao nhiêu, thậm chí còn lỗ nữa. Do tôi không có bán cây kiểng tại chổ, phải đi xa lấy cây về tốn thêm tiền xăng, rồi giao cây ở xa nữa, tuy giao xa có tính phí ship thêm nhưng cũng hoàn vốn với tiền xăng đi lấy cây về bán. Cũng có khi trong quá trình giao cây cho người ta tôi làm gãy cây, không giao cho khách được, thế là tôi đem cây về trồng. Cũng có khi khách đặt rồi tới giờ giao lại báo muốn không lấy cây nữa, vậy là tôi đem về trồng luôn. Tôi cũng cũng tốn bộn tiền đầu tư nhiều chậu sành sứ, chậu đất nung vì muốn bán thêm đa dạng các mặt hàng, có thêm dịch vụ vô chậu cho khách sẵn luôn, rồi đầu tư thêm sỏi, đá, đất nung nữa. Thấy tình hình không ổn tôi định tiếp tục cầm cự bán thêm một thời gian nữa để bán hết các cây còn tồn động, giải quyết hết chậu để thu lại vốn chuẩn bị bán đợt tiếp theo. Thế nhưng tôi đăng hoài trên facebook cũng không ai mua, tôi cũng áp dụng chiêu khuyến mãi nhưng chẳng ăn thua gì.
![]() |
Tôi áp dụng chiêu khuyến mãi theo cobom rồi 3 cây giảm giá, rồi giảm giá theo dịp lễ, cuối tuần mà cũng không ai mua |
Thế là tôi phá sản, tôi thấy nản quá, nghỉ bán luôn, các cây sen còn tồn đọng tôi trồng trong chậu của tôi luôn. Cũng có cây tôi cho vô chậu rồi tặng bạn bè của tôi.
![]() |
Một số cây tôi vô chậu để ở nhà chơi, một số cây tôi vô chậu tặng bạn bè luôn |
Bẳng đi hai năm không bán cây kiểng nữa, rồi một ngày đẹp trời tôi lại muốn thử bán cây kiểng thêm lần thứ 2. Tôi thay đổi chiến thuật, tôi chỉ bán sen đá thôi, lập ra fanpage, instagram giới thiệu mặt hàng sen đá của tôi. Cùng lúc đó, tôi phát hiện một người em trước đây làm chung cơ quan cũ của tôi bán sen đá có tiệm gần nhà tôi, thế là tôi nghĩ đến việc sẽ lấy nguồn cây sen đá từ em ấy, với lại em đó có giá ưu đãi cho tôi hơn, rất tạo điều kiện để tôi buôn bán sen đá. Tôi thật sự biết ơn em ấy về điều đó.
![]() |
Tôi mua sen của em ấy về bán |
Lần này, tôi quyết định mua từ 20 đến 30 cây sen đá để có được giá sỉ. Tôi mua hẳn chậu đất nung giá sỉ từ thành phố Hồ Chí Minh về. Nhắc lại chuyện mua chậu, tôi lại nhớ về lần mua chậu đó, đó là buổi sáng chủ nhật khi mọi người ở nhà đều đi làm hết, tôi nhận được cuộc gọi từ nhà xe Thảo Châu gọi đến bảo tôi đến lấy thùng hàng từ thành phố Hồ Chí Minh. Khi đến nơi lấy chậu, tôi mới chợt nhận ra mình đi lấy chậu mà không chuẩn bị dụng cụ gì cả (không có dây ràng, cũng không có dây nilong), tôi bất lực nhìn cái thùng hàng tôi đặt gồm 50 chậu đất nung size lớn, vừa, nhỏ đủ loại, nó quá nặng để tôi rinh lên xe mà tôi cũng không đem theo đồ ràng lại nữa. Tôi đứng ngẩn người một hồi không biết làm sao chở về nhà, điện người ở nhà lại giúp thì giờ này cũng không có ai ở nhà, mọi người đều có việc hết rồi. Tôi định mở thùng, chở vài chậu về nhà từng đợt. Tôi đang định mở thùng thì có một tiếng nói vọng lên “để đem lên xe cho”. Tôi nhìn lên thấy một anh bước đến rinh thùng chậu để lên xe của tôi, anh ta lấy dây ni long quấn quanh xe tôi, ràng thùng với xe cho chắc chắn, rồi quấn quá chừng băng keo để cố định thùng chậu vào xe tôi. Mọi thứ anh ta làm gọn gàng lắm luôn, anh ta bảo tôi “Cứ chạy đi, không sao, chạy chậm chậm là được”. Tôi mừng hết lớn, đã có người giúp, tôi cảm ơn anh ta rồi chạy xe về nhà. Cũng may nhà tôi khá gần với nhà xe, chứ nếu nhà tôi xa quá sẽ hơi khó khăn cho tôi khi chở cả thùng chậu nặng như vậy.
![]() |
Một trong số chậu đất nung size nhỏ tôi mua giá sỉ từ thành phố Hồ Chí Minh về bán |
Bây giờ quay lại tiếp câu chuyện nè. Tôi còn làm thêm mấy chậu mix sen đá nữa để bán đa dạng sản phẩm. Kết quả cũng có người mua nhưng lai rai, rồi cuối cùng cũng chẳng có ai mua.
![]() |
Một trong những chậu sen đá tôi mix và đã bán được chúng |
Thế là tôi nản tập 2. Vậy là tôi bị lỗ luôn vì có một số cây chết, chậu sành, chậu đất nung cũng không ai mua hết. Tôi lại đem những cây sen đá không ai mua cho vào chậu và để ở nhà chơi.
![]() |
Tôi gom hết sen đá cho chúng mix với nhau trong thùng xốp lớn, còn những cây khác tôi cho vào chậu riêng |
Sau đợt đó, tôi bổng dưng hoang mang dễ sợ, không biết mình phải làm gì,cũng có chút nghi ngờ bản thân mình không giỏi như người khác. Tôi luôn tự hỏi về điều đó và “bay” vào khám phá bản thân mình một cách triệt để để hiểu mình thật sự yêu thích cái gì, có thế mạnh ở điểm nào thay vì chạy theo làm giống như người khác làm. Tôi làm tất cả mọi thứ để hiểu xem mình mạnh về cái gì, mình yêu thích gì nhất, tôi cũng không ngại sợ thất bại khi “lao” vào làm mọi thứ để trải nghiệm vì tôi tự nhủ chỉ có dấn thân, trải nghiệm, thử những điều mới sẽ biết mình hợp với điều gì, dù có thất bại thì cũng là dấu hiệu chứng tỏ điều đó không thích hợp với mình. Cuối cùng tôi đã hiểu mình chỉ có khuynh hướng làm về điều gì đó liên quan đến nghệ thuật, văn chương, viết lách, truyền cảm hứng, có liên quan đến sự sáng tạo. Khi hiểu rõ được mình, tôi mới thấy cả thế giới hiện ra trước mắt tôi, nó thật kỳ diệu. Hiện nay, ngoài công việc hiện tại của tôi tại nơi làm việc, tôi còn có một kênh youtube mang tên “Trải nghiệm vào bếp” - nơi tôi thoải mái sáng tạo lĩnh vực mình yêu thích là nấu ăn, là kết nối thiên nhiên, tôi cũng có hai blog mang tên “Blog khoảnh khắc cuộc sống” và “Trải nghiệm vào bếp”. Tôi cũng tham gia làm tình nguyện viên cứu trợ động vật của Đội cứu trợ động vật Đà Nẵng, công việc của tôi là viết content tìm người nhận nuôi cho những chó, mèo bị bỏ rơi. Mời các bạn ghé xem các blog và kênh youtube của mình nhé. Nếu các bạn thấy thích hãy bấm theo dõi blog và kênh youtube để ủng hộ mình nhé, cũng như cập nhật những bài viết, video mới của mình. Đối với fanpage Cứu trợ động vật Đà Nẵng, nếu các bạn yêu thích động vật, san sẽ yêu thương hãy bấm theo dõi để lan truyền tình yêu thương đến động vật nhé. Cảm ơn các bạn.
Blog khoảnh khắc cuộc sống (mình ghi ra luôn hihi): https://blogkhoanhkhaccuocsong.blogspot.com/
Blog trải nghiệm vào bếp: https://trainghiemvaobep.blogspot.com/
Fanpage Cứu trợ động vật Đà Nẵng: https://www.facebook.com/CuuTroDongVatDaNang/
![]() |
Tôi rất thích những công việc mình đang làm, dù hiện nay vẫn chưa có ai biết nhiều về blog và kênh youtube của tôi nhưng tôi tin tương lai tôi sẽ phát triển chúng hơn nữa |
Tôi thấy như vậy là quá tuyệt vời, tôi có thể đem lại giá trị cho cuộc sống này. Hạnh phúc nhất là tìm ra mình là ai và sống thật với đúng con người của mình. Tôi thấy tự hào về những gì mình đang làm lắm. Dù hiện tại sức lan tỏa của tôi tới cộng đồng chưa nhiều nhưng tôi tin thời gian sẽ giúp tôi lan tỏa nhiều thông điệp có ý nghĩa cho mọi người, cùng làm cho cuộc sống này trở nên tươi đẹp hơn.
![]() |
Tôi hạnh phúc với những công việc mình đang làm |
Rồi từ đó, tôi cũng không còn đánh giá thấp bản thân mình với những người biết làm kinh doanh, tôi nhận ra rằng mỗi người đều có một thế mạnh khác nhau, có người giỏi về lĩnh vực này, có người lại giỏi về lĩnh vực kia. Tôi cũng không so sánh mình với người khác nữa vì tôi biết không thể so sánh được, hai thứ phải tương quan giống nhau mới so sánh được chứ. Nếu muốn so sánh, tôi sẽ so sánh chính mình của ngày hôm nay với mình của ngày hôm qua đã phát triển như thế nào, để thấy tự hào về những gì bản thân tôi đã làm được. Dần dần tôi cũng bớt đi độ “khập kiểng” của mình.
![]() |
Tôi dần dần bớt đi độ "khập kiểng" của mình |
Tôi từng đọc được câu chuyện “Hòn đá”. Câu chuyện rất có ý nghĩa. Chuyện này tôi copy trên mạng về nè.
![]() |
Câu chuyện về hòn đá |
Chuyện kể rằng, một ngày nọ, một cậu bé mang thắc mắc đến hỏi cha cậu “Cha ơi, giá trị lớn nhất của đời người là gì ạ?”. Cha cậu không trả lời cậu bé, mà cúi xuống nhặt một viên đá với những góc cạnh khá lạ mắt, đưa cho con trai và bảo con “ngày mai, con mang viên đá này ra chợ bán. Nếu có người hỏi mua, dù với giá nào con cũng không được bán”. Cậu bé vâng lời, hôm sau mang viên đá ra chợ bán. Ngồi mãi đến trưa gần tan chợ, có người mẹ trẻ dắt theo một cậu bé trạc tuổi cậu đi qua, cậu bé nhìn hòn đá thích thú đòi mua, người mẹ trả cậu 2 đồng để mua viên đá. Nhớ lời cha dặn, cậu bé không bán và mang viên đá trở về nhà. Nghe cậu bé kể chuyện phiên chợ sáng nay, cha cậu lại bảo cậu, “ngày mai con lại mang viên đá này ra cổng chùa lớn kia nhé, mai là ngày lễ và du khách thập phương sẽ qua lại rất đông. Và dù ai trả giá nào cũng không bán”. Cảm thấy hứng thú, sáng sớm tinh mơ cậu bé đã ra trước sân chùa để bày bán viên đá. Ngồi một lúc đã có khá nhiều người tò mò vây quanh để xem. Một người đàn ông trong số đó lên tiếng hỏi: “Chú bé, viên đá bao nhiêu tiền thế?” – Cậu bé không trả lời, chỉ giơ tay chỉ viên đá. Người đàn ông nghĩ ngợi liền phát giá: “10 đồng nhé chú bé?” cậu bé lắc đầu, ông ta nói thêm “20 đồng nhé?”. Cậu bé vô cùng ngạc nhiên nhưng nhớ lời cha dặn, quyết không bán mà mang viên đá trở về. Ngày tiếp theo, theo chỉ dẫn của cha, cậu bé lại mang viên đá ra trước một dãy phố chuyên bán đá phong thủy. Cũng giống như mấy lần trước, lần này viên đá cũng thu hút được ánh nhìn của khá nhiều người qua lại. Một lúc sau, một anh thanh niên đến gần, xem xét và hỏi “cậu bé, viên đá này là đá gì thế? Bao nhiêu tiền vậy?”. Cậu bé không nói gì, chỉ giơ tay chỉ vào hòn đá. Người thanh niên cầm lên xem xét kỹ lưỡng một lúc rồi lên tiếng “100 đồng nhé cậu bé?” Cậu bé lắc đầu không nói gì. Thấy thế, chàng thanh niên lại xem xét viên đá kỹ hơn và hỏi tiếp “Thôi, 200 đồng, bán cho tôi nhé!” Cậu bé tròn mắt ngạc nhiên vội vã mang viên đá chạy một mạch về nhà. Cậu bé kể hết chuyện cho cha nghe, cậu bé vẫn còn rất mơ hồ về những gì xảy ra mấy ngày vừa qua với viên đá trên tay. Cha cậu bé đến giờ mới giải thích: “Giá trị một vật cũng giống như viên đá kia vậy. Để giữa đất và không ai quan tâm, nó chỉ là viên đá bình thường. Con đem ra chợ quê bán, có người trả con 2 đồng cũng vì con họ thích nó. Khi con mang ra cổng chùa với lượng khách thập phương qua lại đông đúc, nó đáng giá 20 đồng hoặc hơn nữa. Còn hôm nay, khi con mang nó ra khu phố đá phong thủy, đã có người trả giá nó đến 200 đồng. Con thấy đó, nền tảng khác nhau, đặt ở những vị trí khác nhau, thì giá trị hiện vật cũng vì thế mà khác nhau…!”
![]() |
Nếu mọi thứ nếu đặt đúng chỗ sẽ thể hiện được giá trị của nó |
Thế đó, nếu mọi thứ nếu đặt đúng chỗ sẽ thể hiện được giá trị của nó. Chỉ khi mình ở đúng vào môi trường của mình thì mình mới phát được hết giá trị của mình. Giống như không phải tất cả con cá đều sống chung một đại dương, mỗi loài cá sẽ thích hợp sống ở một đại dương khác nhau, những vùng biển khác nhau, những vùng nước khác nhau.
Blog khoảnh khắc cuộc sống